Bạn đã bao giờ suy ngẫm về sự tương quan giữa chủ nghĩa duy tâm và màu cứt mèo nhà bạn chưa. Nếu ý thức quyết định vật chất, liệu chú mèo nhà bạn có thể quyết định màu cứt của nó là màu vàng vương giả, màu đỏ cuồng nhiệt, màu tím thủy chung, hay màu đen trang nhã. Nếu ý niệm về vạn vật vốn là cách để chú mèo nhà bạn nhận định về mọi thứ, liệu chú có đang cố gắng điều khiển các bó cơ mông, để tạo ra những sản phẩm, mà theo chú, là có hình thù giống khuôn mặt của bạn. Nếu tất cả những gì ta thấy, ta sờ, ta cảm nhận, chẳng qua chỉ là sản phẩm của ý thức, vậy thì liệu, bản chất của sự vật, có thể nào, chỉ toàn là cứt mèo hay không. Bạn hãy thử suy ngẫm thật kĩ về vấn đề này, nhìn từ góc độ này để nhận ra bạn dở hơi bỏ mẹ và bạn đã tốn mất 3 phút của cuộc đời chỉ để đọc cái dòng này. Nói bạn dở hơi thế thôi, chứ đ thể nào dở hơi bằng mấy cái đứa trong truyện này được, hãy đọc và cảm nhận nhá :3